Miền Trung mưa lũ và những gánh yêu đương đong đầy
Lướt Facebook chứng kiến cảnh bà con miền Trung oằn mình trong mưa bão, nước lũ dâng cao, bốn bề là sông, những cụ già, những trẻ nhỏ lấp ló trên mái nhà kêu cứu mới thấy xót xa cho đồng bào mình.

Cái đêm lũ lên, hơn 2h sáng, khi nước lũ dâng cao đột ngột như nhấn chìm cả miền Trung, lực lượng chức năng và hàng trăm con người thức trắng đêm với xuồng, ca-nô… mặc hiểm nguy lao vào dòng nước xoáy cứu người. Những hình ảnh đó ngày ngày xuất hiện trên các mặt báo mạng, các kênh truyền thông, mạng xã hội như cứa vào lòng người nỗi thương xót vô hạn. Cũng là con người, sao có người sướng thế, mà cũng có người khổ đau không gì tả hết.
Những nồi bánh chưng, bánh tét, những nắm xôi vừa chín tới được người người cùng nhau nấu bằng cả tấm lòng để nhanh chóng đưa đến với bà con vùng lũ. Con người Việt Nam là vậy, ngày thường có thể ghen ghét, đố kỵ, tranh giành với nhau… nhưng trong cơn hoạn nạn, thiên tai… họ bỏ qua tất cả để đến với nhau, chia ngọt sẻ bùi với nhau.

Còn nỗi khổ nào sánh bằng cái đói, cái rét, sự mất mát của cải, người thân trong những đợt dịch bệnh, thiên tai. Phải run người khi chứng kiến bà con oằn mình trong lũ, phải xót ruột khi chứng kiến những cụ già đứng trên mái nhà kêu cứu… phải đau trước cái đau của đồng loại thì mới “bước ra đi” để hành động. Không ai nói với ai, những tấm lòng thiện nguyện cứ thế nối đuôi nhau lao vào vùng lũ. Nước lũ mênh mông, cuồn cuộn, hiểm nguy vẫn luôn rình rập bên cạnh… Nhưng điều đó không ngăn được tình yêu thương con người…
Có thể trong hàng trăm, hàng ngàn người đi cứu trợ, hoàn cảnh kinh tế của họ không khá giả gì, hằng ngày vẫn đang vất vả mưu sinh. Nhưng ngay lúc này, họ bỏ qua tất cả, họ chấp nhận “vay tạm” bạn bè, người thân… để góp phần nhỏ vào những chuyến hàng nghĩa tình về với bà con vùng lũ.

Những anh tài xế đời thường có thể va quệt vào nhau cũng rút côn, giơ nắm đấm, ăn vạ bắt đền nhưng khi đồng bào ta khó khăn, lại hăng hái tham gia vào những đoàn xe miễn phí chở hàng cứu trợ cho vùng lũ. Có anh bỏ công bỏ việc để xung phong đi cứu trợ, xe vượt qua nước lũ, băng qua những khúc cua trơn trượt, những quãng đường sạt lở nguy hiểm,.. để chở những gánh tình thương đến khúc ruột miền Trung. Những hình ảnh đẹp ấy chạm đến tận đáy lòng người dân cả nước.
Và đâu đó trên những chuyến xe nườm nượp trắng đêm đi cứu trợ, tình người trong sự tương thân, tương ái, "lá lành đùm lá rách" của người Việt ta thật đáng trân quý.
Cùng chuyên mục

Thơ hay về tài xế: Yêu anh, yêu cả những chuyến đi

Vui buồn nghề lái: Ngủ gầm xe, mở mắt dậy thấy... bát hương

Thơ hay về nghề tài xế, lái xe

Tổng hợp những ý kiến hay xoay quanh quy định cộng trừ điểm trên bằng lái xe

Cánh tài xế, lái xe nói gì về việc trừ điểm trên bằng lái?

Vượt đèn đỏ là cướp thời gian của người khác

Thơ hay về tình yêu tài xế và nhưng trăn trở nghề trong từng vòng quay vô lăng

Bình luận
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu